Phạm Quang Khoát, một nghị lực phi thường
Có một thanh niên đi xe ba bánh đến cổng Văn Miếu rồi chuyển sang đi bằng nạng gỗ để vào dự Lễ Vinh danh nhân tài và ra mắt quỹ Tấm lòng vàng Họ Phạm Việt Nam. Đó là Phạm Quang Khoát. Em đã nhanh chóng thu hút đươc sự chú ý của mọi người.
Khoát có khuôn mặt thông minh và nụ cười rạng rỡ. Không ai có thể ngờ được rằng em là một nạn nhân chất độc màu da cam!
Khoát sinh ngày 4.1.1989, quê ở Châu Sơn, huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Cha của Khoát, ông Trường, là bộ đội chống Mỹ tham gia chiến đấu tại chiến trường miền Nam. Ông đã bị nhiễm chất độc đi-ô-xin, sức khỏe của ông bị ảnh hưởng nhiều và đặc biệt là ông đã để lại hậu quả cho những đứa con của mình. Khoát là con trai lớn của ông, một chân của em đã bị dị tật bẩm sinh - bị bại liệt hoàn toàn, một số bộ phận khác của cơ thể cũng không bình thường; em gái của Khoát, Phạm Thị Hồng, kém anh 1 tuổi, cũng yếu ơt, nay ốm mai đau.
Cách đây 4 năm, Khoát thi đỗ vào Trường Đai học Mở Hà Nội, em vào học Khoa Công nghệ Thông tin, và năm sau thì em gái Khoát tên là Hồng thi đỗ vào Trường Cao đằng Kinh tế Kỹ thuật Hà Nội. Ở vùng quê nghèo, ông bà Trường với sức khỏe không tốt đã phải lên Hà Nội để tìm việc làm nuôi hai con ăn học một cách chật vật. Ông Trường làm đủ mọi việc mà sức ông có thể làm cũng chỉ thu được 1.400.000đ một tháng, còn bà thì xoay xở chợ búa và việc nhà, chẳng kiếm được bao nhiêu.
Mặc dù bị tật nguyền, Khoát chưa bao giờ bi quan hay cảm thấy mình thấp kém hơn so với người khác mà luôn luôn mỉm cười và sống thật hạnh phúc với bố mẹ và em gái. Khoát phấn đấu học giỏi đồng thời tìm mọi cách có thêm thu nhập đỡ cho bố mẹ và sống chan hòa đựoc mọi người yêu mến.
Hiện nay Khoát không chỉ đang học ở Đại học Mở mà còn tiếp tục học và nghiên cứu ở khoa Công nghệ sinh học, Đại học Công nghiệp Hà Nội (HUT). Học đồng thời ở cả hai trường đại học đòi hỏi em phải luôn luôn nỗ lực. Không những thế, Khoát còn tham gia thực hiện một dự án với các giáo sư tại Đại học Nông nghiệp Hà Nội
Khoát gặp rất nhiều khó khăn trong quá trình học tập và nghiên cứu của mình, ví dụ như việc đi lên cầu thang hàng ngày là một công việc không dễ dàng cho một người tàn tật như Khoát. Cả ba trường đại học nơi em học và tham gia dự án đều xa nhà nhưng sáng nào em cũng thức dậy thật sớm để đi đến đó làm việc. Khoát rất nhiệt tình trong các hoạt đông xã hội và là một thành viên tích cực của Hội những người tàn tật quận Hoàng Mai.
Khoát còn mở một xưỡng sản xuất xe ba bánh dành cho người khuyết tật, giúp cho một số người khuyết tật có việc làm, có thêm thu nhập cho mình và gia đình, giúp cho người khuyết tật có xe giá hạ sử dụng cho sinh hoạt đi lại. Tôi đã tìm được Khoát chính nhờ dòng Quảng cáo trên mạng của em: “Chuyên chế và lắp ráp xe ga và xe số ba bánh tại Hà Nội và các tỉnh lân cận.
Bạn nào có nhu cầu lắp xe ba bánh tại Hà Nội và các tỉnh cân lận có thể liên lạc với mình. Mình cũng là người khuyết tật và đang sử dụng. Mọi chi tiết xin liên hệ: Phạm Quang Khoát, Hoàng Mai, Hà Nội.Điện thoại: 097.386.7486. Email: Quangkhoat104@gmail.com”.
Tôi hỏi Khoát về những mơ ước của em hiện nay, Khoát bảo: “Cháu chỉ mơ ước có một chiếc máy tính xách tay và được tham gia một khóa học Tiếng Anh tại trung tâm Apollo để có điều kiện nâng cao chuyên môn và vốn ngoại ngữ. Cháu nghĩ điều đó chắc chắn sẽ giúp cháu có nhiều cơ hội hơn để xin việc sau khi ra trường. Cháu muốn có một công việc ổn định và hợp với khả năng của cháu”. Quả thực, tôi cũng mong cho Khoát được như thế!
Hôm nay, tôi thật sự vui mừng khi nhận được Email của Khoát: “…cháu cám ơn bác cùng BLL Họ Phạm đã quan tâm tới cháu. Cháu xin báo tin mừng với bác là ngày 12.6 vừa qua cháu đã bảo vệ thành công luận văn tốt nghiệp. Cháu đạt 9,77 điểm, làm tròn là 10đ. Hiện nay, cháu đang đi học quân sự 1 tháng ở Xuân Hòa, Vĩnh Phúc….”. Sau đó tôi gọi điện thoại cho Khoát, tôi càng vui mừng hơn khi biết rằng Hồng, em gái Khoát cũng sắp tốt nghiệp Cao đẳng! Tôi lo lắng thấy Khoát đi tập quân sự xa như thế thì sinh hoạt ra sao, nhưng Khoát vui vẻ nói: “Bác yên tâm, cháu vẫn bình thường, cháu không sao, bác ạ”!
Khoát quả là một thanh niên có nghị lực phi thường, biết vượt lên hoàn cảnh để sống một cuộc sóng thật có ý nghĩa, và mặc dù bị tật nguyền nhưng Khoát vẫn vươn lên và sẽ đạt tới tầm cao của xã hội. Tôi rất quý mến Khóat, cầu mong Khoát luôn mạnh khỏe và thành công. Tôi cũng mừng cho ông bà Trường có người con thông minh, giỏi giang và giàu nghị lực đáng nể phục biết bao!
Sau đây là hình ảnh về Phạm Quang Khoát tại Lễ vinh danh nhân tài và ra mắt Quỹ Tấm Lòng Vàng Họ Phạm Việt Nam
P.Q.Khoát trong Lễ vinh danh (người đầu tiên bên trái)
P.Q.Khoát nhận trợ giúp khó khăn của Quỹ Tấm lòng vàng Họ Phạm Việt Nam
Phạm Thị Thúy Lan
17.7.2011
Đăng nhận xét